Sáng Thế
Sách Sáng Thế, hay còn gọi là Sáng Thế Ký, gồm có 50 chương, là cuốn sách đầu tiên trong Kinh Thánh Cựu Ước và cũng là cuốn mở đầu của Ngũ Kinh. Sách Sáng Thế có ý nghĩa quan trọng vì nó kể lại nguồn gốc của thế giới, của con người và của dân tộc Israel.
Một số điểm nổi bật của sách Sáng Thế bao gồm:
1. **Sự Sáng Tạo**: Sách bắt đầu với việc Thiên Chúa sáng tạo ra trời đất, ánh sáng, nước, đất, động vật và cuối cùng là con người. Đây là câu chuyện quen thuộc về việc Thiên Chúa tạo dựng thế giới trong sáu ngày và nghỉ ngơi vào ngày thứ bảy.
2. **A-đam và E-và**: Sách kể về câu chuyện của A-đam và E-và, hai người đầu tiên trên trái đất, và sự sa ngã của họ khi bị cám dỗ ăn trái cấm, dẫn đến sự xuất hiện của tội lỗi và đau khổ trong thế giới.
3. **Nô-ê và Đại Hồng Thủy**: Sách cũng kể về câu chuyện của Nô-ê, người được Thiên Chúa chọn để xây dựng chiếc tàu lớn và cứu gia đình mình cùng các loài động vật khỏi cơn lụt lớn do Thiên Chúa gửi đến để trừng phạt thế gian tội lỗi.
4. **Áp-ra-ham và Giao Ước**: Sách Sáng Thế cũng giới thiệu về Áp-ra-ham, tổ phụ của dân tộc Israel, và giao ước của Thiên Chúa với ông, hứa rằng dòng dõi của ông sẽ trở nên một dân tộc lớn và được ban phước.
5. **Giô-sép và Các Anh Em**: Cuối cùng, sách kể về câu chuyện của Giô-sép, người con trai yêu quý của Gia-cóp, bị các anh em ghen ghét và bán đi làm nô lệ ở Ai Cập. Tuy nhiên, Giô-sép sau này trở thành một người quan trọng trong triều đình Ai Cập và cứu gia đình mình trong thời kỳ đói kém.
Sách Sáng Thế không chỉ mô tả các sự kiện lịch sử quan trọng mà còn chứa đựng nhiều bài học đạo đức và tôn giáo quan trọng, giúp người đọc hiểu rõ hơn về nguồn gốc của mình và mối quan hệ với Thiên Chúa.